Tưởng “bữa tối” là bữa sáng
Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở trong túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mính. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:
- Xin lỗi, em xuống bến nào?
Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:
- Còn lâu!
- Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin… Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.
- Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.
- Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm “bữa tối” của tôi.
(ST)
19 tháng 8, 2011
14 tháng 8, 2011
Nhà khoa học
Một nhà khoa học tính tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con, bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vào tường. Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi. (ST)
Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
- Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con, bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vào tường. Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
- Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi. (ST)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)